MỘT VỊ GIÁM MỤC DÁM NÓI SỰ THẬT

Kính gởi Đức Cha Micae Hoàng Đức Oanh, Giám Mục Giáo Phận Kontum.
Kính thưa Đức Cha, con cái Giáo Phận Kontum và các Kitô hữu ở khắp nơi vừa đươc đọc Thư Mục Vụ của Đức Cha gởi cho các học sinh sinh viên niên học 2011 – 2012. Chúng con xin tỏ bày sự khâm phục Đức Cha về sự chân thành và trung thực của Đức Cha, Đức Cha đã dám nói sự thật, một sự thật mà mọi người có lương tri đều biết, nhưng không mấy ai dám nói, nhất là nói công khai, chỉ nghe có những tiếng thở dài, những lời than vãn, những giọt nước mắt và những bàn tán xôn xao…
Bằng một lá thư chân tình, bằng một ngôn ngữ yêu thương, Đức Cha đã bày tỏ nỗi cảm thông với các sinh viên học sinh, với các bậc phụ huynh và với cả một hiện tình đất nước. Không cay đắng nặng lời, không oán than thù hận, Đức Cha đã chia sẻ nỗi ưu tư và nâng đỡ mọi người, và đặc biệt Đức Cha đã không uốn lưỡi bẻ cong ngòi bút hòng làm vui lòng người khác. Thật là một tấm gương cho chúng con noi theo.
Đức Cha không chỉ nói, nhưng Đức Cha đã làm. Ít là qua các trang mạng, chúng con được đọc, được nhìn thấy hình ảnh Đức Cha đi nhặt rác sau ngày hành hương kính Đức Mẹ ở Măng Đen ( người ta gọi là Đức Cha nhặt rác ), được biết Đức Cha “lang thang” khắp Giáo Phận để thăm con cái, gọi là lang thang vì Đức Cha đi một mình, không báo trước, không tiền hô hậu ủng, không kèn không trống, không cờ không quạt, không biểu ngữ, không dàn chào, Đức Cha “lăn” vào bếp nhà xứ trống rỗng để tìm khoai tìm sắn ăn trưa, Đức Cha ngủ ngay tại thềm Nhà Thờ để chờ gặp vị Linh Mục quản xứ đang đi vắng…
Vâng, ít là con đã một lần thấy được điều ấy. Đức Cha di chuyển liên tục trong miền rừng núi và Đức Cha đã ngủ đêm ngay tại bờ sông để chờ sáng đến dâng lễ tại một Giáo Điểm gần đấy. Chúng con nghĩ hành động là một bài học có giá trị gấp nhiều lần bài dạy lý thuyết.
Tuy nhiên, thưa Đức Cha, trong phần hai của Lá Thư Mục Vụ ( II. Nguyện ước vươn tới ) Đức Cha đưa ra ba lời khuyên, trong đó lời khuyên chăm học chúng con thấy không ổn. Đức Cha viết:
Chăm học. Tất cả cho việc học. Học làm người tốt. Học Lời Chúa. Học chữ. Học nghĩa. Học có phương pháp. Các bậc cha mẹ cần cương quyết chăm lo việc học Lời Chúa và Giáo huấn của Hội Thánh cùng với việc học văn hoá ! Không chọn một bỏ một ! Các thầy cô Công Giáo cần đi đầu trong việc loại bỏ cái nạn dạy thêm dạy kèm bằng cách chuẩn bị bài vở dạy thật tốt ngay tại trường lớp ! Cần chấp nhận một cuộc sống “khó nghèo” để không biến “giáo dục” thành “thương mại”...
Chúng con thấy… không ổn, là vì làm sao các em sinh viên học sinh lại phải học một chương trình giáo dục như chính Đức Cha và Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã nhận định ở trên ? Làm sao các em phải học một loại sách giáo khoa vừa xuất bản đã phải làm ngay bản đính chính, bản đính chính dày ngang ngửa cuốn sách đã in ? Làm sao các em phải học những điều bịa đặt ngay trong chính lịch sử nước nhà ? Các em vẫn tiếp tục phải học sự hận thù ư ? Các em vẫn tiếp tục phải học sự hoang tưởng sao ? Các em vẫn phải đọc “sách tham khảo” về đạo đức một cách lệch lạc chăng ? …
Nhưng nếu không học, không đọc thì bế tắc ! Chiều qua ngồi trong một bàn ăn nhân ngày giỗ một người thân trong họ hàng bên nội con, có vài thực khách là cán bộ trong Nhà Nước, họ nói với chúng con rằng “lỗi hệ thống !”, con chỉ biết cười và nói với họ rằng “các ông nói đấy nhé !”
Chúng ta có quyền hy vọng, Chúa không bao giờ để ta thất vọng, Chúa biết phải làm gì để chúng ta hạnh phúc. Chúng con có quyền hy vọng, vì chúng con có một vị Giám Mục dám nói sự thật một cách chân thành và yêu thương, đất nước này, dân tộc này có quyền hy vọng, vì ít là đã có những người trong bộ máy cầm quyền biết và dám nói, dù còn tại chức hay đã nghỉ hưu.
Cô bé Têrêxa nhỏ nhắn, hiền lành và đầy tình thương đã làm xoay chuyển cả tình hình thế giới, xin Người Chị nhỏ bé dễ thương đã yêu thương Việt Nam một cách đặc biệt, cầu bầu cùng Chúa cho Đức Cha, cho chúng ta.
Lm. VĨNH SANG, DCCT, 8.10.2011
MỤC LỤC TÌM BÀI
( Quý độc giả có thể nhấn phím Ctrl và đưa mũi trỏ vào từng tiêu đề trong mục lục để vào trực tiếp từng bài trên các trang báo – Hyperlink )
Text Box: CÙNG ĐỊNH HƯỚNG  


THƯ MỤC VỤ GỬI HỌC SINH SINH VIÊN

NĂM HỌC 2011 – 2012
 Kon Tum, ngày 1 tháng 10 năm 2011
Các con thân mến,
Các con đã bắt đầu năm học mới 2011 – 2012 được 45 ngày rồi mà tới hôm nay cha mới gửi thư chúc mừng. Dịp Tết Trung Thu vừa qua bận đón tiếp Đức Sứ Thần Tòa Thánh Léopoldo Girelli, nên cũng không viết cho các con một chữ nào. Nhưng cha vẫn nhớ các con và hiệp thông với các con trong kinh nguyện. Hôm nay khi mừng lễ Thánh trẻ Têrêxa, cha nhớ đến các con cách đặc biệt, cha chia sẻ với các con vài tâm tình mà cha hằng ấp ủ và cách riêng luôn nhớ tới trong suốt cuộc hành trình công tác tại Pháp, quê hương của Thánh Nữ Têrêxa tuần vừa qua ( từ 16.9 đến 22.9.2011 ), nhất là khi đặt chân lên đất Na Uy ở cực Bắc, nơi có một nền giáo dục thật tích cực và phát triển.
I. Giáo Hội với công cuộc giáo dục
Các con rất thân mến,
Tại nhiều Xứ Đạo Việt Nam thấy vẫn còn thấy treo khẩu hiệu “Giáo dục hôm nay, xã hội và Giáo Hội ngày mai” ! Đây là khẩu hiệu lấy từ Thư Chung của HĐGMVN năm 2007 !
Khẩu hiệu muốn nói gì ? Muốn biết một gia đình văn minh tiến bộ thế nào, cứ việc bước vào nhà bếp, nhà vệ sinh sẽ biết ngay ! Muốn biết một đất nước tiến bộ ra sao, cứ nhìn đám trẻ sẽ hiểu ngày mai sẽ ra sao ! Nhìn nước Nhật, nước Hàn ngày nay phát triển mau chóng đứng ngang tầm các quốc gia tiên tiến và còn hơn thế nữa, là nhờ những thập niên qua họ đã biết đầu tư rất nhiều vào công cuộc giáo dục đào tạo lớp trẻ, để ngày nay có những lớp nhà lãnh đạo có khả năng trí tuệ, có khả năng đạo đức, có ý thức trách nhiệm và biết hành xử đúng đạo lý “làm người lớn” !
Vì “Giáo dục giữ một vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống con người và ảnh hưởng của nó luôn gia tăng trên đà tiến triển của xã hội hiện nay” ( Vatican 2, GD mở đầu ). Bởi vì “Tất cả mọi người, không phân biệt chủng tộc, giai cấp và tuổi tác, do phẩm giá con người, đều có một quyền bất khả nhượng là phải được hưởng một nền giáo dục đáp ứng sứ mạng riêng, phù hợp với cá tính của từng phái, thích nghi với văn hóa và truyền thống dân tộc, đồng thời mở rộng sự hợp tác huynh đệ với các dân tộc khác, để hỗ trợ công cuộc hợp nhất chân chính và hòa bình trên trái đất” ( Vatican 2, GD số 1 ).
Tại Việt Nam, nhà chức trách đã và đang luôn cố gắng nhiều trong lãnh vực giáo dục và đào tạo. Sau 1975, chính quyền đã có sẵn rất nhiều cơ sở giáo dục của các tư nhân và các tôn giáo cùng hàng ngũ đông đảo giáo chức lành nghề của miền Nam Việt Nam. Sau đó cũng đã có thêm nhiều cơ sở mới, các lớp đào tạo các giáo viên mới, nhưng báo chí, đài mạng và dư luận quần chúng vẫn không ngớt than phiền và nói tới tình trạng ngày càng sa sút trầm trọng của nền giáo dục Việt Nam hôm nay !?!
Đã có nhiều nhận định, phân tích với nhiều đề nghị tích cực, nhưng công việc vẫn chưa thấy sáng sủa ! Tại sao phẩm chất giáo dục lại chưa đạt ? ( x. Thư Chung HĐGMVN 2010 số 7 ). Có nhiều nguyên do. Chủ yếu có phải vì “…Chủ trương tương đối và hưởng thụ, tình trạng giáo dục bất cập, những cách trình bày chân lý nửa vời trên các phương tiện truyền thông… đã đưa nhiều bạn trẻ đến một não trạng và đời sống thực dụng, làm bất cứ điều gì để hưởng lợi… có dấu hiệu phá sản lương tâm”. ( x. Thư Chung HĐGMVN 2010, số 5 ). Hay vì “Nền giáo dục Việt Nam chưa có một triết lý giáo dục nhân bản đích thực và toàn diện” ( x. Thư Chung HĐGMVN 2010, số 7 ) ?
Có phải chính cái triết lý “duy vật cộng sản vô thần” đã và đang làm lệnh lạc cán cân đào tạo giáo dục người trẻ nên con người quân bình hài hòa giữa cái hồn và cái xác, giữa vật thể và tâm linh, giữa cá nhân và tập thể, giữa cái thật và cái giả chăng ? Con người chỉ được phát triển hài hòa giữa hai chiều kích phàm nhân và thần linh, giữa chiều kích đạo lý và tôn giáo. Hình ảnh hai trục tọa độ trong toán học có thể giúp hiểu vấn đề dễ dàng hơn !
Trục hoành là trục quan hệ giữa con người với con người là những thụ tạo có sống có chết. Đó là trục đạo đức dạy con người “sống tốt với nhau”, sống “ăn ngay ở lành”. Trục tung là trục tôn giáo, trục tâm linh nói tới mối quan hệ giữa con người thụ tạo với Đấng Tạo Hóa. Đó là trục tôn giáo.
Lý tưởng nhất, hài hòa nhất, tốt đẹp nhất là chỗ điểm O của hai trục gặp nhau. Nói theo ngôn ngữ của Tin Mừng thì trục hoành diễn tả lòng yêu người còn trục tung, tình yêu Chúa. Yêu Chúa yêu người là một ! ( x. Ga 13, 34.35; Mt 22, 37 – 45 ). Không thể chọn một bỏ một ! Thiếu một là khập khễnh. Nghiêng nặng về một bên là “quá khích hoặc cuồng tín, chỉ gây thảm họa cho bản thân và cho tha nhân” !
Lịch sử ghi lại bao mất mát bao đau thương do các nền giáo dục què quặt sản sinh những nhà độc tài tàn bạo như Hitler, như Staline, như Mao Trạch Đông… ! Ngày nay cũng đầy dẫy những con người “tàn bạo” như thế đã và đang bị đào thải như vừa xảy ra ở Tunisia, Ai Cập, Libya ! Khởi đầu với một chàng sinh viên nghèo Bouazizi, 26 tuổi, bị cảnh sát tịch thu gánh hàng rong trên hè phố !
Cảm nghiệm cảnh “bị áp bức”, anh đã quyết dùng mạng sống mình làm cây đuốc sống để soi đường chỉ lối cho dân tộc anh cũng như cho toàn thế giới đứng lên tìm cuộc sống mới vào ngày Thứ Sáu, 17.12.2010 ! Anh đã tắt thở ngày 4.1.2011.
Có điều đáng suy nghĩ và khó hiểu là dưới trướng của các lãnh tụ độc tài, độc đoán, độc ác… lại có rất nhiều nhà trí thức, có học vị cao, có bằng cấp đầy mình, có chữ đầy đầu mà vẫn nhắm mắt vùi đầu phục vụ tiếp tay giết người, cướp của mà không thấy ngượng ngùng xấu hổ ? Nền giáo dục nào đã đưa đẩy con người “thơ bé” thành những người “man dại” đến như vậy ? Thật đáng khiếp sợ !
II. Nguyện ước vươn tới
Các con rất thân mến,
Quả thực, ngày nay các con đang được hưởng một nền giáo dục “có vấn đề” !?! Quanh các con, không biết bao nhiêu thứ vây bủa và tấn công khối óc, con tim và cả ngày sống ! Những căn bệnh gian dối, lừa đảo, ích kỷ, hưởng thụ… không để các con được an bình lành lặn ! Cái nạn “thành tích, gian dối”, cái dịch “học thêm, kèm thêm”, đang bào mòn óc thông minh, trí sáng tạo và sức lực của các con ! Những thứ đó đã và đang sản sinh những lớp người “giả” cho thế hệ ngày mai. Chúng đã và đang len lỏi vào tận trong cung lòng thâm sâu của các con và ngay cả trong gia đình các con. Có khi cả trong các cơ sở đào tạo của các tôn giáo nữa ! Rất quỷ quyệt ! Quá tinh vi ! Thật khôn lường ! Cần thận trọng để vượt qua !
Trong khi đó, “…Các tôn giáo cũng như nhiều người thiện chí vẫn chưa có điều kiện pháp lý để đóng góp tích cực vào việc xây dựng Đất Nước, cách riêng trong lãnh vực giáo dục, y tế và bác ái”. ( Thư Chung HĐGMVN 2010, số 6 ). Cần có bàn tay đóng góp của mọi thành phần trong dân, nhất là các tôn giáo, mới hy vọng có một nền giáo dục quân bình và tiên tiến !
Phần các con, hãy sống một cuộc sống hài hòa thống nhất giữa đức tin và lý trí ! Đừng coi nhẹ bên nào. Hãy chăm ngoan học hành tu luyện con người mình. Học làm người, làm người con Chúa, làm anh em với mọi người. Hãy dốc toàn tâm toàn ý cho việc học tập. Biết phân định tốt xấu trong đục qua cuộc sống ! Can đảm tôi luyện thành những người công dân có một đức tin tôn giáo sống động, một vốn kiến thức phong phú sáng suốt hầu góp phần xây dựng một xã hội giàu bác ái yêu thương, cùng nhau biết tôn trọng sự thật và sự sống! Cần xác định rõ sự hài hòa thống nhất giữa đức tin và lý trí như Thánh Augustinô đã nói: “Bạn hãy hiểu để tin; bạn hãy tin để hiểu” ( x. GLCG số 157 và 158 ) hay như Thánh John Henry Newman đã viết: “Mười ngàn nỗi khó khăn không làm thành một sự hồ nghi” !
Cụ thể, cha nhắc lại cho các con mấy việc mà các con có thể làm ngay, ngõ hầu bù đắp phần nào thiếu sót hôm nay:
1. Chăm học. Tất cả cho việc học. Học làm người tốt. Học Lời Chúa. Học chữ. Học nghĩa. Học có phương pháp. Các bậc cha mẹ cần cương quyết chăm lo việc học Lời Chúa và Giáo Huấn của Hội Thánh cùng với việc học văn hoá ! Không chọn một bỏ một ! Các thầy cô Công Giáo cần đi đầu trong việc loại bỏ cái nạn dạy thêm dạy kèm bằng cách chuẩn bị bài vở dạy thật tốt ngay tại trường lớp ! Cần chấp nhận một cuộc sống “khó nghèo” để không biến “giáo dục” thành “thương mại”.
2. Sống đạo tốt ! Người Công Giáo phải là người tốt. Người tốt là người sống chân thật yêu thương. Nơi người tốt không có gian dối hay giả hình; không có lười biếng hay ích kỷ; không có kỳ thị hay phân biệt đối xử hoặc bất công.
3. Với cái hồn tông đồ: Các con hãy sống tinh thần “được sai đi” dưới tác động của Chúa Thánh Thần ! Sống như men như muối như ánh sáng trần gian ( x. Mt 5, 13.14 ) ngay trong gia đình cũng như ngoài xã hội, trong trường lớp cũng như ngoài đường phố. Khắp mọi nơi, trong mọi lúc, với hết mọi người !
4. Cầu nguyện: Cầu nguyện cho một nền giáo dục chân chính ! “Vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được” ( Ga 15, 5; x. Thư Chung 2010, số 37 ). Cầu nguyện Chúa soi sáng cho các nhà chức trách thấy rõ thực trạng giáo dục hôm nay và can đảm trao lại cho các tư nhân và các tôn giáo cái quyền giáo dục cũng như các cơ sở giáo dục đang nắm giữ để cùng nhau góp phần đưa nền giáo dục nước nhà đi lên !
Các con thân mến,
Nguyện xin Chúa ban cho các con một năm học tốt đẹp thực sự, để trở thành những con người có cái tâm ngay thẳng, có cái đầu minh mẫn, để trở nên những con người phát triển quân bình toàn diện ngõ hầu phục vụ Đất Nước và hăng say loan báo Tin Mừng tình thương cho mọi người.
Xin Thánh Nữ Têrêxa Hài Đồng bầu cử cho các con để các con biết noi gương Chị Thánh sống chứng nhân Tin Mừng ngay trong môi trường học đường và khắp mọi nơi.
Thân mến,
+ Micae HOÀNG ĐỨC OANH,
Giám Mục Giáo Phận Kon Tum


Text Box: CÙNG SUY NIỆM
 

ĐỒNG HÌNH ĐỒNG DẠNG VỚI ĐỨC KITÔ

Vì yêu thương con người, Thiên Chúa hứa sẽ ban Ơn Cứu Độ. Ngài đã dùng miệng các Ngôn Sứ loan tin về một cuộc hôn phối kỳ diệu giữa Con Thiên Chúa chí thánh và nhân loại tội lỗi.
Những trang Thánh Kinh Cựu Ước, có thể nói, là những “cánh thiệp hồng báo tin vui”, gửi tới nhân loại tấm lòng yêu thương của Thiên Chúa, Đấng duy nhất có thể cứu con người khỏi nỗi bất hạnh khủng khiếp mà Nguyên Tổ đã gây ra: sự chết ngàn thu.
Cánh thiệp hồng gửi đến trần gian ghi rõ tên họ của người mời là “Thiên Chúa, Vua Nước Trời”, và tên họ của đôi uyên ương trong cuộc hôn phối kỳ diệu ấy là “Hoàng Tử Giêsu Kitô” sánh duyên cùng “Nàng Tử Tù do Tội Nguyên Tổ”.
“Nàng tử tù” ấy không ai khác là mỗi con người, mỗi chúng ta. Vì vậy, được Thiên Chúa yêu thương cho chính Con của Ngài đến kết duyên để ban ơn cứu sống là một hồng phúc.
Dân Do Thái không tin và không chấp nhận một con người mang tên Giêsu tầm thường kia, lại là Con Thiên Chúa, là Hoàng Tử Nước Trời, là Con Người có thể cứu sống họ, vì hoặc là họ không muốn được sống, hoặc là họ kiêu ngạo chờ đợi một Đấng cứu họ theo ý của họ. Bởi vậy, những Thượng Tế và các Kỳ Mục đã không tin, lại còn cấu kết với thế quyền để loại trừ “tên Giêsu” ra khỏi danh sách nhân loại, bằng án tử hình kinh khủng nhất chưa hề có từ tạo thiên lập địa cho đến nay: Đánh đòn trọng thương, vác thập giá, đóng đinh Người vào thập giá, đâm lưỡi đòng vào tim Người cho chút máu nước còn lại cũng phải ứa trào ra hết.
Trang Tin Mừng ba tuần liên tiếp, Chúa Giêsu có ý lên án các Thượng Tế và Kỳ Mục về lòng ngoan cố không chấp nhận Đức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa:
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Đăng nhận xét